Hãy tự hỏi - hôm nay mình đã làm được gì? Nếu bạn tìm được câu trả lời và có thể nhận thấy sự tiến bộ của mình thì ngày hôm đó sẽ là một ngày có ích, một ngày thực sự tốt đẹp. Càng gần gũi với chúng, chúng ta càng cảm nhận được niềm vui, nhất là tìm lại được cảm giác bình dị, ấm áp, hồn nhiên và phong phú của cuộc sống. Bạn có thể đi thăm những người bị nạn có hoàn cảnh khó khăn không quen biết hay những em bé bất hạnh trong trường khuyết tật… Làm như vậy một cách thực lòng không chỉ là giúp đỡ người khác, mà còn giúp cho chính bạn - như người xưa từng nói "khi cho đi - nghĩa là chúng ta đang nhận lại".
Đó chính là lúc bạn đang trăn trở tìm hướng đi và ý nghĩa cho cuộc sống của mình, đó là lúc bạn đã ý thức được và có khát vọng đi tìm niềm vui và hạnh phúc thực sự. Nhưng vẫn có những con người luôn xem mỗi ngày là một ngày mới - dù đang ở độ tuổi nào - với niềm khao khát được học hỏi thêm những điều mới mẻ, sâu sắc từ cuộc sống. Những người sống cởi mở thường cảm thấy hài lòng với cuộc sống của họ hơn với những người luôn khép kín.
Hoặc họ cho người phao tin rằng cuộc họp nào đó của một phe đối lập đã bị huỷ. Còn những người không hạnh phúc đón nhận thất bại một cách bực bội và "xé to" nó ra, biến nó thành "đại diện" cho con người của họ, hơn nữa còn dùng nó để dự đoán những sự kiện tương lai của họ nữa - và rút cục là họ không dám làm gì cho dù cơ hội có đến hay không? Trong một nghiên cứu trên những người cao tuổi được làm quen với máy tính cá nhân, người ta nhận thấy lòng tự trọng và mức độ hài lòng với cuộc sống của họ được cải thiện rất nhiều nhờ vào việc sử dụng máy tính.
Rồi Mark mời Frank ở lại cùng ăn trưa. m nhạc truyền đạt cảm xúc đến chúng ta qua nhiều cấp độ khác nhau. Những người sống cởi mở thường cảm thấy hài lòng với cuộc sống của họ hơn với những người luôn khép kín.
Chúng ta thường phàn nàn rằng có quá nhiều việc phải làm. Chúng ta sẽ cảm thấy cuộc sống có ý nghĩa và có giá trị từng ngày nếu biết suy nghĩ và hành động cụ thể. Máy tính là một công cụ có thể kết nối con người lại với nhau, và điều này càng quant rọng hơn đối với những người liên tục phải đi xa.
Cả ba chị em Donna, Marie và April đều muốn tổ chức lễ Giáng sinh của gia đình tại nhà mình. Vì sao lại có sự nhạy cảm đến như vậy? Vì con người luôn dựa vào nét mặt để nhận biết những người xung quanh đang nghĩ gì. Trong khi đó, người hàng xóm của ông cũng cảm thấy hạnh phúc bởi ông ta nghĩ rằng - hàng rào nhà mình trông sẽ mới hơn, đẹp hơn.
Đội bóng rổ ấy còn mang mọi người đến gần nhau hơn qua những lần gặp gỡ khi trận đấu diễn ra. Khi đó, bạn sẽ thấy hạnh phúc hơn gấp bốn lần so với khi bạn chẳng có ai là thân thiết cả. Quả nhiên chúng đến thật, anh không còn được coi là cầu thủ chính trong giải thi đấu.
Bạn có thể đặt ra những mục tiêu cho mình như: Tôi muốn hoàn tất bản báo các hàng tuần này nhanh hơn 1 giờ, tôi muốn hoàn thành nhiệm vụ này ít tốn chi phí hơn 5%; tôi muốn ăn cơm tối với gia đình thêm một buổi nữa một tuần; tôi muốn có mặt trong tất cả những trận chơi bóng của con gái tôi. Chính việc cứ luôn lo lắng và cố ngăn cản họ làm những gì họ muốn mới là mối nguy hiểm thực sự, và điều đó chỉ khiến chúng ta lo lắng triền miên. "Đó thật sự là một cách tuyệt diệu để cùng chia sẻ thời gian với gia đình".
Dĩ nhiên, cuộc sống gia đình không thể có các yếu tố như nơi làm việc, và bạn cũng không nên trong chờ điều đó sảy ra. Cô lo rằng mẹ không quan tâm đến mình nữa, và mối quan hệ của họ vẫn cứ xa cánh như khoảng cách giữa họ vậy. Các em của Joe đều được vào đại học.
Điều gì đã khiến anh đi đến quyết định như thế? Chỉ có một: Steve Blass đã đánh mất sự tự tin của mình. Nhưng họ không bao giờ có thể đạt tới sự hoàn hảo. Sẽ không có một cánh cửa nào đóng quá lâu trước một tấm lòng chân thành.