Một thất bại vẻ vang không đưa tới đâu cả, nhưng một thành công nho nhỏ sẽ đưa tới một thành công không nhỏ đâu. Nhưng tôi chưa bao giờ thấy một bài tuỳ bút chỉ cách sống 24 giờ một ngày. Khoảng một giờ sau, bạn mới cảm thấy có thể ngồi dậy và ăn một chút, rồi bạn ngồi dậy ăn.
Xét kỹ, ta thấy tiền bạc là vật chất tầm thường nhất. Thành một anh chàng rởm là một điều rất dễ mà cũng rất tai hại. Tôi biết có những người cứ đọc, đọc như người ta uống rượu.
tôi nói vậy và buồn mà nhận rằng phần đông người ta không đọc thơ. Kiên tâm thì không khi nào thất bại. Thành thử, lần trước bạn tới nghe hòa nhạc, chỉ thấy thích và mê mẩn như một em nhỏ ngó những đồ chơi bóng lán, tóm lại, bạn chỉ có mặt ở đó thôi; còn lần này thì khác, bạn hẳn đã thực là sống.
vạn sự đều tuỳ thuộc vấn đề đó cả. Trong khi bạn nhàn nhã đọc những quảng cáo về phim ảnh ở trang ngoài thì vẻ mặt bạn rõ là một người phong lưu, giàu thì giờ, một người ở một hành tinh nào đó mà mỗi ngày có tới 124 giờ chứ không phải 24 giờ. Tôi la lớn lên như vậy.
tôi nói vậy và buồn mà nhận rằng phần đông người ta không đọc thơ. Thành một nhà chuyên môn cũng thú lắm chứ! Than ôi! Tôi không giúp bạn được việc ấy.
Bạn nên quên rằng nó là thơ hay, chỉ đọc vì truyện và những tư tưởng xã hội của nó thôi. Và có thể thoả mãn lòng khao khát hiểu biết của ta mà không cần đến văn chương. Đó là tôi mới kể tên những cuốn nên đọc trong bước đầu để tìm hiểu nghệ thuật thôi.
Trong nhiều năm - đúng ra là cho tới khi tôi gần 40 tuổi - tuần lễ của tôi có bảy ngày. Thế thì tại sao bạn lại không rời khỏi nhà, lại cột đèn gần nhất với một cái vợt rồi nhận xét đời sống của các loài bướm đang đập cánh chung quanh ánh sáng, rồi sắp đặt lại những điều tìm được rồi dựng lên một thuyết? Có nó, làm cái gì cũng được; thiếu nó, không làm được việc gì cả.
Lúc nào có dư thời giờ thì tôi sẽ đọc. tôi nói vậy và buồn mà nhận rằng phần đông người ta không đọc thơ. Chúng ta không bao giờ có thêm chút thì giờ nào đâu.
Lúc này, tôi không cần biết đến nguyên tắc của bạn ra sao. Muốn xiết chặt ngay vấn đề tiêu dùng thì giờ, tôi lựa trường hợp một cá nhân nào đó để xét. Một nguy hiểm nữa, là bị buộc chặt vào chương trình như một tên nô-lệ bị buộc chặt vào cỗ xe.
Bạn là một thư ký ngân hàng và chưa đọc tiểu thuyết hấp dẫn của Walter Bagehot nhan đề là "Đường Lombard" ư? Thưa bạn, nếu bạn đọc cuốn đó, đọc kỹ nó một giờ rưỡi ba buổi tối trong tuần, bạn sẽ thấy công việc của bạn say mê tới mức nào. Ra khỏi nơi mình ở cũng là khá rồi đấy. mà trong khi làm việc, ông không cho bộ máy của mình chạy hết công suất của nó đâu.